“Xin lỗi bố vì con ly hôn khiến bố mất mặt” – bức thư trả lời của người cha khiến ai cũng phải khóc

“Xin lỗi bố vì con ly hôn khiến bố mất mặt” – bức thư trả lời của người cha khiến ai cũng phải khóc

Kết hôn hay ly hôn bản tính chỉ là đổi thay một cách sống, không có cái gọi là đúng hay sai, đáng khen hay đáng chê ở đây cả. Đời người vốn ngắn ngủi, ai chẳng muốn sống hạnh phúc.

Con gái yêu quý:

Tối qua, bố vừa nhận được tin nhắn của con. Con nói, con ly hôn rồi. Con còn nói xin lỗi bố, vì con ly hôn nên bố phải mất mặt với người ta.

Nói gì ngốc vậy không biết, con chẳng làm gì có lỗi với bố, càng không làm xấu mặt cả nhà mình. Bố rất buồn, vì bố luôn nghĩ con gái bố đang có một cuộc sống rất hạnh phúc, không ngờ con lại phải chịu đựng nhiều như thế. Bố cũng rất ân hận, tự trách mình vì khi trước không giúp con gái mình kiểm tra kỹ càng, cũng không chịu để tâm cẩn thận đến tình trạng hôn nhân của con khiến con gái rượu của bố phải nhìn thấy những đen tối của thế cục chỉ trong vài năm ngắn ngủi và phải nếm trải những đắng cay mà hơn 20 năm qua con chưa từng phải trải qua.

Bố thao thức cả đêm không sao ngủ được, nên đành dậy viết cho con bức thư này.

tình yêu, nghĩa vụ duy trì nòi giống, cuộc sống, trách nhiệm, mối quan hệ giữa 2 cá nhân chủ nghĩa, sự kết hợp của 2 gia đình… Thứ gọi là “hôn nhân” dù nhìn theo cách nào cũng là một chủ đề hết sức lớn lao, bao hàm trong đó rất nhiều rất nhiều ý nghĩa.

Nhưng đối với bố, một người đã hôn phối hơn 30 năm, cảm nhận lớn nhất của bố chính là: Ý nghĩa đẵn nhất của một cuộc hôn nhân nên là khi 2 đứa ở bên nhau, họ có cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn so với khi chỉ có một mình. Nếu nửa kia của con chẳng thể chở che cho con trước giông tố cuộc đời, mà chính anh ta lại trở thành giông tố, thì tại sao lại phải thành hôn?

Những người trẻ luôn cảm thấy rằng tình yêu là toàn bộ, và mọi thứ không phải là vấn đề miễn họ yêu nhau. Tuy nhiên, khi mê say cháy bỏng nguội bớt, những cưng chiều tình tứ ban sơ cũng sẽ rụm. tình ái dù có bền chặt đến đâu thì chung cục cũng sẽ trở về với những thứ tầm thường như cơm áo gạo tiền và đủ điều nhỏ nhặt khác. Khi các con thực thụ bắt đầu đối mặt với những vấn đề này, các vấn đề khác sẽ lần lượt bị vạch trần.

Giá trị thực sự của hôn nhân đôi khi không nằm ở sự đúng sai đốn mà nằm ở những chi tiết vô cùng vụn vặt.

Đó là khi trời lạnh, có người nhắc con mặc thêm áo ấm;

Đó là khi con tăng ca về khuya, trong nhà vẫn có ánh đèn đợi con về;

Đó là khi con gặp chuyện buồn hay khó chịu, luôn có người sẵn sàng lắng nghe con;

Mọi khoảng sáng tối của cuộc thế con đều có một người đồng hành, vui vì niềm vui của con, buồn vì nỗi buồn của con.

Nếu không có những thứ này, hai người sẽ chẳng thể bên nhau dài lâu được.

Trạng thái tốt nhất của hôn nhân không phải là át chế nhau, mà là dung hòa lẫn nhau; không phải là đương đầu một mình, mà là cùng nhau trưởng thành.

cha mẹ sinh con ra, nuôi lớn con nên người, dìu dắt con đến với bước đường hôn nhân không phải để con nếm trải cay đắng thế cuộc, cũng không phải để con phải chịu khó nhọc mà chỉ muốn con được trải nghiệm hạnh phúc thuộc về chính mình.

Và hôm nay, con chọn ly hôn, là bố của con, bố sẽ ủng hộ con vô điều kiện.

Hôn nhân là để hạnh phúc, ly hôn cũng vậy

Bố cũng xác nhận ly hôn là một đả kích đầy đau đớn, có thể gây ảnh hưởng cực lớn đối với cá nhân. Hôn nhân chưa bao giờ là chuyện để đùa, ly hôn rồi, con phải có bổn phận với con cái, phải phân chia tài sản, phải đối diện với áp lực dư luận. Thế nhưng, bố muốn nói với con rằng, nếu con có thể chịu đựng được tất những điều này, hoặc giả ly hôn đối với con là một loại đánh tháo, có thể giúp con quay trở về với cuộc sống vui vẻ như xưa, vậy bố và mẹ sẽ Chinh Garden ủng hộ quyết định của con. Một cuộc hôn nhân chất lượng thấp không bao giờ tốt bằng cuộc sống một mình nhưng chất lượng cao.

Con còn nhớ dì con không, bà dì họ thường qua nhà mình chơi ấy? Hồi trẻ, chú con chuyên bài bạc, đánh cắp tiền của gia đình, thậm chí còn nuôi gái ở ngoài. Dì con một tay nuôi 4 đứa con lớn khôn bằng cách mở quán ăn.

Sau này, chú con có bồ nhí bên ngoài, thư hùng đòi ly hôn nhưng dì con nhất quyết không đồng ý. Hai người cứ thế, tiếp chuyện duy trì cuộc hôn nhân đã chết yểu từ rất lâu. Tới khi chú con qua đời, cả hai vẫn chưa từng một lần vui vẻ sống bên nhau.

thực thụ, với năng lực của dì con, dì con hoàn toàn có thể đeo đuổi hạnh phúc mới cho mình. Nhưng không, khi chấp nê ở bên chú con, dì con cũng đã vắt kiệt thanh xuân và thế cuộc của mình. Điều đó thật chẳng đáng chút nào.

Hôn nhân giống như một đôi giày, chỉ có con mới biết nó có vừa chân hay không. Một cuộc hôn nhân đúng đắn đương nhiên là rất tốt, nhưng một cuộc hôn nhân thất bại thì sẽ như đôi giày không vừa chân thôi. Nó sẽ cứa gót chân con đến chảy máu, nó cũng sẽ khiến con bước đi không nổi. Nếu con không chỉ cởi bỏ nó, con sẽ chẳng thể tiến về phía trước.

Bố nói những điều này không phải khích lệ con ly hôn, bố chỉ muốn nói: Kết hôn hay ly hôn bản chất chỉ là đổi thay một cách sống, không có cái gọi là đúng hay sai, đáng khen hay đáng chê ở đây cả. Đời người vốn ngắn ngủi, ai chẳng muốn sống hạnh phúc.

Hôn nhân là để hạnh phúc, vậy thì ly hôn cũng là để hạnh phúc.ắt những gì đến rồi đi, đều là vì nhân danh tình ái.

hôn phối là một tuyển lựa, nhưng hoàn toàn không phải chọn lọc thắt

Cách đây một thời gian, bố nhìn thấy một cuộc chuyện trò rất thích trên Internet.

Có một cô con gái hỏi mẹ mình: “Mẹ ơi con không lấy chồng có được không?”.

Người mẹ đã đáp: “Nếu bên ngoài pháo bông rợp trời, mùi cơm nhà thơm lừng từ láng giềng bay sang, nhìn cảnh từng đôi từng đôi nắm tay nhau hạnh phúc, con vẫn không khóc, vậy thì câu trả lời là có thể”.

Cô con gái lại hỏi ngược:“Mùi cơm thì thơm đấy, nhưng ai nấu hả mẹ? Ai rửa bát? Ai dọn nhà? Ai chăm con? Tay nắm tay thì hạnh phúc đấy? Nhưng mua nhà chưa? Ai dạy con học? Con cái có nghe lời không?

Con ra ngoài ăn về tiện tay mua cái bánh ngọt để lát về nhà chơi game, đọc truyện rồi ăn. Con bắt gặp cảnh đôi vợ chồng trẻ đang vật lộn cùng đứa con nhỏ trên đường, khuân mặt mệt mỏi, dáng vẻ nhếch nhác. Lúc đấy, con cười lớn là điều chắc chắn”.

Bố có rất nhiều bạn bè, hồi con cái còn đi học thì nhất quyết không cho yêu đương, đến khi con cái vừa tốt nghiệp thì lập tức giục giã Kết hôn, sinh con như thể đó là nhiệm vụ vậy. Điều này đã khiến nhiều thanh niên có mối quan hệ khôn xiết găng với phụ huynh, hoặc không chúng cố lấy cho ba má vừa lòng nhưng chung cục không hạnh phúc, vậy mà vẫn phải cắn răng chịu đựng.

Bố không hề vui khi thấy cảnh như vậy nên bố cũng sẽ không can thiệp nhiều vào chuyện hôn nhân của con.

Kết hôn là một sự tuyển lựa, nhưng hoàn toàn không phải một sự tuyển lựa bức. yêu thì cấp thiết đấy, nhưng yêu đương thì không.

Đối với cả thảy, hôn nhân và tình yêu bản tính chỉ là một phần của cuộc sống mà thôi. Nếu hiện tại con đã đủ hạnh phúc, vậy chẳng cần quan tâm đến chuyện vì sao có thứ người khác có mà con lại không có.

cố nhiên, bố hy vọng con sẽ không bị “khớp” bởi những thứ này, bố hy vọng con vẫn tin tưởng.# vào tình yêu, vào chuyện hôn nhân. Tuy nhiên, trước khi con có sự tuyển lựa tiếp theo, hy vọng con sẽ suy nghĩ thật kỹ càng.

Điều rút cuộc và cũng là điều quan trọng nhất, bố muốn nói với con rằng con vẫn còn trẻ và còn rất nhiều thời kì, con được quyền mắc sai trái. Ly hôn chỉ là một rào cản rất rất nhỏ trong cuộc đời con. Con phải mạnh mẽ như ngày còn bé, nếu vấp ngã sẽ tự mình đứng dậy, vỗ nhẹ đám bụi trên người, sau đó mỉm cười và bắt đầu lại.

Với ba má, bạn không cần phải đóng vai một người vợ, không cần phải đóng vai một cô con dâu, càng không cần phải đóng vai một cô con gái tốt. bố mẹ chỉ muốn con là chính mình và sống tốt cuộc đời của con thôi: tự do, tự chủ, tự lập, tự yêu bản thân.

Thư cũng dài rồi, nếu nói thêm chắc con sẽ ghét bố mất. Nói tóm lại, đừng quên rằng bố mẹ mãi mãi là chỗ dựa của con, ba má lúc nào cũng mong con hạnh phúc. Nơi nào có bác mẹ, nơi đó sẽ là nhà của con.

Trời sáng rồi, bố sẽ đi đón con về ngay đây!

post written by:

Gardening

Related Posts

0 Comments: