thú thiệt là mỗi khi nhìn thấy Hà, tôi chỉ nhớ đến cảnh tượng trong nhà tắm tối hôm đó. Tôi sợ nếu Hà còn đến nữa thì tôi sẽ không kìm nén được mình thêm.
Cách đây hơn tháng, vợ tôi chẳng may gặp tai nạn bị gãy chân. Cũng may những bộ phận khác trên thân không bị thương tổn, tuy nhiên vẫn phải nằm điều trị tĩnh dưỡng khoảng vài tháng thì một bên chân bị gãy mới có thể lành lại.
Vợ chồng chúng tôi cưới nhau 4 năm rồi, có một bé gái đầu lòng lên 3 tuổi rất đẹp và đáng yêu. Vợ tôi bị t.ai n.ạn, còn tôi phải đi làm không ai chăm sóc bé nên đành gửi về quê cho bà ngoại trông hộ một thời gian. Trên đô thị còn lại hai vợ chồng, tôi định thuê người chăm chút cô ấy vào ban ngày, còn tối tôi đi làm về rồi thì có thể chăm chút vợ.
nào ngờ vợ bảo không cần thuê người nữa. Cô bạn thân tên Hà của vợ dạo này đang nghỉ việc nên sẽ sang chăm cô ấy. Vợ tôi với Hà chơi thân với nhau từ lâu, khi vợ còn làm ở công ty cũ, tính đến giờ chắc cũng 4, 5 năm rồi. Hà còn độc thân lại ở một mình trên tỉnh thành nên đúng là có thời kì rảnh thật. Tôi thì không thích nhờ cậy lắm. Nhưng vợ khẳng định Hà rất nhiệt liệt, sẽ chăm được cô ấy. thành thử tôi đành đồng ý.
Từ hôm Hà đến chăm vợ tôi, thậm chí cô ấy còn kiêm luôn cả việc nấu bữa tối. Tôi đi làm về là có cơm nóng canh ngọt sẵn sàng, chẳng khác gì hồi vợ chưa bị tai nạn. Lúc ấy tôi mới xác nhận vợ có cô bạn thân tốt bụng thật sự, nhiệt liệt xông xáo hết mức, chẳng hề tính toán so đọ gì cả.
Cho đến bữa qua, tức thị sau hai tuần Hà đến chăm vợ tôi. 10 giờ đêm tôi mới về đến nhà vì còn đi tiếp khách với sếp. Mở cửa vào, tôi giật thột thấy Hà vẫn còn ở trong. Hà cười bảo chưa thấy tôi về nên không yên tâm để vợ tôi một mình. Nghe vậy, tôi cảm động lắm. Đúng là tình bạn thân thiết gắn bó chẳng khác gì chị em ruột.
Tôi giục Hà về nghỉ ngơi, đã ở đây cả ngày chắc mệt mỏi lắm. Lúc đi tiếp khách có uống ít rượu nên thấy trong người nóng bức, tôi nhờ Hà khép cửa lại giúp mình còn tôi thì lấy áo quần vào phòng tắm.
Trong nhà chẳng có ai, cần gì phải ngừa nên tôi không hề chốt cửa phòng tắm. Đang nhắm mắt xuôi tay gội đầu, tôi giật bắn thấy có một vòng tay ấm áp và mềm mại ôm chặt lấy mình. Rồi giọng nói của Hà vang lên bên tai, như rủ rỉ như dụ dỗ đầy sức cám dỗ:
“Cho em tắm chung với nhé. Nó ngủ rồi sẽ không biết được đâu. Hơn nữa nó tin tưởng em lắm và vững chắc là nó cũng tin cậy anh đúng không? Chỉ cần anh không nói, em không nói, mình giữ thật kín thì nó sẽ không bao giờ biết được… Em chẳng mong gì nhiều đâu, chỉ xin anh một chút tình rơi vãi mà thôi…”.
Hà là một người phụ nữ khá xinh đẹp. Hơn 1 tháng chưa được gần gũi vợ kể từ khi cô ấy gặp tai nạn khiến tôi cũng thấy bí bách trong người. Trong hoàn cảnh thông thường thì có khi tôi vẫn đủ cứng rắn để từ khước. Nhưng lúc này Hà đã thoát y hoàn toàn. cơ thể trần trụi của Hà kề sát làm lý trí trong tôi lúc ấy chẳng còn sót lại bao nhiêu. Chỉ cần tôi đưa tay ra ôm lấy là Hà sẽ ngay thức thì thuộc về tôi.
Trong giây khắc lý trí và bản năng chiến đấu gay gắt thì tôi chợt nghe thấy tiếng gọi của vợ. Cô ấy tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngắn, không thấy ai nên mới cất tiếng gọi. Tôi choàng tỉnh, tức tốc quấn khăn lao ra khỏi nhà tắm. Tôi bảo mình đang tắm, vừa đi làm về, còn Hà thì đã về rồi. Vợ tôi chẳng nghi gì, còn dịu dàng hỏi tôi ngày bữa nay thế nào. Nhìn nụ cười trong sáng và dịu hiền của vợ, tôi thầm cảm thấy may mắn vì mình đã chưa làm gì quá giới hạn với Hà.
Khi tôi trở ra thì Hà cũng đã về rồi. Hôm sau Hà vẫn đến như bình thường, cười tươi chào tôi và chuyện trò với vợ một cách bình thản. thú thực là mỗi khi nhìn thấy Hà, tôi chỉ nhớ đến cảnh tượng trong nhà tắm tối hôm đó. Tôi sợ nếu Hà còn đến nữa thì tôi sẽ không kiềm chế được mình thêm.
hiện thời chỉ có hai chọn lựa cho tôi. Một là bảo Hà đừng đến nữa nhưng phải tìm lý do thuyết phục vợ. Hai là tôi ưng lời dỗ ngon dỗ ngọt của Hà, lao vào một cuộc chơi ngắn hạn với cô ta. Nhưng rồi liệu cuộc chơi ấy có khiến tôi phải mất quờ quạng hay không?
hoa đậu biếc
0 Comments: