Ở cái tuổi “gần đất xa trời”, mắt chẳng thể nhìn thấy ánh sáng nhưng cụ Bùi Trọng Ký vẫn phải chăm nom đứa con gái tâm tɦần trong sự thiếu thốn trăm bề.
Nhắc đến cụ Bùi Trọng Ký (SN 1942, thôn Đá Dựng, xã Mã Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An) ai biết cũng lắc đầu chép miệng: “Tôi chưa thấy ai khổ như nhà ông cụ. Người cha già yếu, lại bị mù lòa, còn người con gái thì bị bệnɦ tɦần kinh, 2 cha con bấu víu lấy nhau lắt lay sống qua ngày tội lắm”.
Theo báo Dân trí, vào năm 1961 theo tiếng gọi của đất nước, cụ Bùi Trọng Ký dự phong trào dân công hỏa tuyến nơi vùng biên thuỳ của tỉnh Nghệ An. Sau 10 tháng hoàn thành bổn phận, cụ trở về quê nhà. Đến đầu năm 1962, cụ lập gia đình với bà Hà Thị Hương (SN 1943) người cùng thôn.
Sau khi cưới, hai vợ chồng tảo tần lạm lụng ruộng vườn, vun vén gia đình. Trái ngọt của họ là 9 đứa con lần lượt ra đời. Thế nhưng niềm hạnh phúc ấy không trọn vẹn. Trong 9 người con của cụ Bùi Trọng Ký thì có đến 5 người sinh ra mắc các bệnh khác nhau và lần lượt tắt hơi. Mỗi lần “tiễn kẻ đầu xanh” là một lần vợ chồng cụ Ký đau như ngàn mũi dao cứa vào tim.
Trong 4 người con còn lại của cụ Ký thì có 3 người đã lập gia đình nhưng mỗi người một cảnh ngộ khác nhau, khó có điều kiện đỡ đần cha già. Hiện tại, cụ Bùi Trọng Ký đang sống với người con gái 45 tuổi.
Khi thấy có người đến, cụ Bùi Trọng Ký đang nằm dưới nền nhà trở mình rồi mò mẫm chiếc gậy vơ đứng dậy. Không gian tịch mịch bỗng bị phá vỡ bởi một tràng cười man dại từ ngoài cổng vang lên.
Cụ Ký giảng giải: “Con gái út của tôi đó, nó tên là Bùi Thị Quy, năm nay 45 tuổi đầu rồi mà như trẻ mỏ, suốt ngày cứ lang thang. Khổ nhất là những hôm thời tiết thay đổi, nó hết lên cơn co giật rồi lại dập đầu vào tường thương lắm!”.
Cụ Ký tâm tư thêm: Ngày còn nhỏ, gia đình đã thấy chị Quy có nhiều tả không thường ngày. Ngày ấy, gia đình nghèo khó nhưng vẫn cố gắng xoay chỗ nọ chỗ kia để đưa con đi khá. Nhưng kỳ lạ, càng chữa căn bệnɦ càng trở nên trầm trọng hơn. Khi nhà cạn tiền, không vay được đâu nữa, cụ Ký đành bùi ngùi đưa con về nhà, phó mặc cho mạng.
“Trời bắt tội nó, khi nào không lên cơn thì đỡ, còn hôm nào thời tiết đổi thay thì cơ cực. Hồi bà ấy còn sống thì hai vợ chồng coi ngó, thu vén cho con. Từ khi bà ấy mất, tôi mù lòa không làm được mấy việc đó, nên con Chính (con gái thứ của cụ Ký) làm thay. Nhiều lúc may mắn không lên bệnɦ thì nó lại giúp đỡ được tôi nấu cơm, giặt dũ…”, cụ Ký tâm sự.
Được biết, chị Bùi Thị Chính (con gái cụ Ký) sống cách đó không xa. Hàng ngày, chị Chính tranh thủ sang nhà đỡ đần cha và cô em gái khổ thân. Chị kể, thế cuộc cha và em chưa có ngày nào sướng. Lúc khỏe mạnh thì lo cầy cuốc để nuôi mấy mẹ con, khi tuổi già thì mắt mù lòa. Chị là thân con gái mà đi lấy chồng nên cũng chẳng đỡ đần được cha và em nhiều.
Biết cảnh ngộ của cụ Ký và chị Quy, hàng xóm cũng thương lắm. Nay người này cho Chinh Garden mớ rau, mai người kia cho bát gạo để hai cha con có miếng ăn sống qua ngày.
Hiện tại, cha con cụ Ký đang sống bằng tiền trợ cấp. Hôm nào sức khỏe cụ tốt thì có cơm nước còn hôm nào trở trời thì đành nhịn đói.
Chính quyền địa phương cho biết, tình cảnh của cụ Ký rất đặc biệt. Vợ chết, con cái lấy vợ lấy chồng cũng khó khăn. Giờ cụ ở với người con ngô nghê, mắt lại mù lòa nên cuộc sống rất khó khăn. Chính quyền địa phương và dân làng cũng quan tâm nhưng chưa thấm vào đâu. Địa phương rất mong các mạnh thường quân biết đến câu chuyện của gia đình cụ Ký để dang tay cứu giúp.
0 Comments: