Nghe vợ hồn nhiên kể lại mà tôi giận đến tím mặt. Sao cô ấy lại ngây thơ đến ngu ngốc như thế?
Cách đây 2 tuần bố Chinh Garden tôi đi bệnh viện khám vì thốt nhiên thấy người mỏi mệt khó chịu. Để rồi cả nhà tôi sững sờ khi biết bố bị u.n.g t.h.ư tuổi 2.
Anh em tôi nháo lo tiền cho bố chữa bệnh. Nhưng thông thường chỉ đủ ăn, bỗng nhiên lấy đâu ra được số tiền lớn cả mấy trăm triệu? Đi vay thì người ta toàn đòi lãi cao, thế này nguyên trả tiền lãi cũng đủ còng lưng.
Giữa lúc đó, vợ tôi bỗng nhiên mang về 300 triệu, bảo rằng cô ấy vay được, không cần trả lãi cũng không có hạn trả gốc. Mẹ với em trai tôi mừng lắm nhưng tôi thì lại rất nghi.
Vợ chỉ là một viên chức lễ tân bình thường, mức lương còn chẳng đủ sống. Cô ấy chơi với người bạn nào no đủ để vay được số tiền lớn đến thế?
Tôi gọi riêng vợ ra tra cứu. Sau một hồi chất vấn thì cô ấy huých số tiền đó là do giám đốc công ty cho vay. Ông ta thấy vợ tôi âu sầu lo lắng mới hỏi thăm, sau khi biết chuyện thì xởi lởi cho vay tiền.
Khỏi phải nói cô ấy mừng thế nào, ngay thức thì viết một tờ giấy nợ qua quýt rồi cầm tiền về. Nghe vợ hồn nhiên kể lại mà tôi giận đến tím mặt. Sao cô ấy lại ngây thơ đến ngu ngốc như thế?
Trên đời này làm gì có người tốt một cách thuần tuý. Tôi là đàn ông lại càng hiểu rõ. Chắc chắn lão ta có ý với cô ấy, nhân chuyện này bỏ ra món tiền để lôi kéo vợ tôi!
Tôi bảo vợ mang trả ngay số tiền ấy rồi chuyển công ty khác, thế mà cô ấy một mực không nghe. Tức quá tôi mới đuổi vợ đi, ngờ đâu cô ấy bỏ về nhà mẹ đẻ thật.
Nhưng qua vài ngày vẫn không thể vay được tiền ở đâu thì tôi lại nghĩ hay cứ dùng số tiền tài lão ta trước?
Dù sao thì sức khỏe của bố mới là quan yếu nhất. Theo mọi người tôi nên quyết định thế nào?
0 Comments: